samedi 12 avril 2014

Tình yêu vĩnh cữu - Ly dị



Tất cả những gì mình viết là dựa trên quan sát một số cặp Pháp hoặc thông tin nhỏ giọt đâu đó nó lượm lặt được nên không có ý nói cái xu hướng chung của Pháp nhé!!!

Mình quen hai đôi người Pháp yêu nhau, đều có đặc điểm chung là: họ yêu nhau lâu rồi nhé! Một đôi thì sống chung với nhau cũng khá lâu rồi, nhưng khi mình hỏi "Khi nào mày cưới thế, cưới nhanh tau còn dự trước khi tau rời Pháp chứ?" Nó trợn mắt nhìn mình như người ngoài hành tinh ấy "Ui, tau chẳng bao giờ cưới đâu". Cô ấy có "body" cực chuẩn mà người yêu của Cô ấy cũng thế! Cô ấy cũng không giỏi và không thích nấu nướng giống mình. Cô ấy mê tập aeronic lắm ấy! Tuần nào cũng giành 2-3 tối đến câu lạc bộ để tập cả. Mình cũng đua đòi sắm dụng cụ (thảm tập, quả tạ, tìm nhạc) nhưng ba hồi mười họa mới tập tành xí. Còn người yêu Cô ấy thì buổi tối hay đi chơi tập bóng Ruby. Vì hai người có sở thích hoạt động riêng nên thường 10h tối đôi khi mới gặp nhau ở nhà. Mình hỏi "Cả ngày làm viêc rồi, xa nhau rồi. Buổi tối hai người còn hoạt động thể dục về muộn thế, thì thời gian đâu giành cho nhau?". Cô ấy bảo "Hic, gần nhau hoài chán lắm". Không biết Cô ấy "chán" người yêu đến đâu nhưng mối tình của Cô ấy đã kéo dài hơn 6 năm rồi đó.

Còn cặp thứ hai, thì yêu nhau bao lâu rồi mình không biết nhưng mấy tháng gần đây chàng trai đề nghị sống chung. Sau mấy tháng suy nghĩ Cô gái mới chấp nhận. Tới thăm ngôi nhà của họ, đẹp đẽ, lãng mạn, ấm áp..Và nhìn mỗi ngóc ngách bạn cảm nhận được tình yêu đang ngập tràn trong ngôi nhà này!

Có phải tình yêu luôn đẹp còn hôn nhân là mớ hổn độn của trách nhiệm và lo toan, sẽ là "mồ chôn" tình yêu ?
Có phải chỉ vì cái giấy kết hôn, sẽ là tờ đảm bảo quyền sở hữu hợp pháp của ta với người kia và ngược lại, như hàng hóa đã niêm phong, đóng tem rồi chẳng ai thèm sờ nên ta mặc định mình không cần tự làm mới mình, không cần lãng mạn, và phải luôn dính chặt lấy nhau?

Ở Pháp, số cặp quyết định sống chung nhưng không chịu cưới khá nhiều. Còn cưới rồi thì tỉ lệ li hôn trung bình là 50%. Tức hai cặp cưới thì một cặp chia tay. Nhìn con số này thì khá choáng và mình có quyền đặt câu hỏi to tướng "Hình như người Pháp không tin vào tình yêu vĩnh cữu thì phải, tức họ không chung thủy ấy:)". Bậy quá!

Nhưng có một thực tế khi nó đi trên đường, đi dạo một mình, hình ảnh nó bắt gặp thường xuyên là những cụ ông, cụ bà tóc bạc, họ giống nhau đến lạ kì, họ thủ thỉ nói chuyện với nhau, họ giành cho nhau nhưng cử chỉ quan tâm rất đỗi bình đơn mà đượm tình. Cụ ông vén tóc cho cụ bà. Cụ ông đỡ tay cụ bà lên ghế. Cụ ông đeo cravat xanh dương còn cụ bà cũng buộc chiếc khăn van xanh dương cùng màu qua cổ.

Liệu tình yêu vĩnh cửu, một tình yêu đích thực, sự chung thủy có đồng nghĩa, khi bạn yêu nhau, bạn luôn phải giành thật nhiều thời gian để ở bên người ấy ? bạn trói buộc và bảm đảm nó qua tờ giấy đính hôn? và khi đính hôn rồi, nhưng sau đó bạn nhận ra, đó không phải là một nửa của mình thì phải, và bạn có đủ can đảm li dị để làm lại?

Sẽ không có người yêu vĩnh cữu đâu, chỉ có tình yêu trong ta là vĩnh cữu thôi! Đừng cố gắng sở hữu một người yêu lí tưởng mà hãy vun đắp cho mình một tình yêu lí tưởng và tin tưởng trao nó cho người đặc biệt ở hiện tại ấy. Nhưng hãy nhớ rằng, người đặc biệt hôm nay có thể không phải là người đặc biệt của ngày mai. Bởi không ai biết được chữ ngờ đâu:)

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire