samedi 19 juillet 2014

Cuộc đời là một trò chơi, hay chơi để tận hưởng



Tối qua đi chơi pic-nic ở công viên cùng mấy đứa bạn Pháp ở công viên Paul Mistral từ 8h tối đến tận 11-12h. Cũng như mọi khi, mỗi người tự phân công mang đồ ăn, người thì mang nước uống, người khác mang bánh gateau, bia…Mình thì vốn lười nấu ăn, nhưng để chuẩn bị, tối hôm trước đã phải đi chợ để làm món cơm chiên mang tới. Đối với mình nấu món đó là cả một niềm tự hào lớn, thế nhưng với tụi nó, nó biết nấu vô số món, không những chỉ món ăn Pháp mà còn món ăn của các nước khác…Mình còn nhớ có hai sinh viên dược sang thực hành trong mùa hẹ tại bệnh viện Trung Ương Huế trong hai tháng, thế mà tụi nó cũng cố gắng tranh thủ theo học khóa nấu ăn ngắn hạn tại Việt Nam để nấu món Việt….

Nhìn ra xung quanh công viên, vẫn như mọi khi, rất nhiều nhóm. Nhóm gia đình tổ chức sinh nhật cho một bà hơn năm mươi mấy tuổi. Nhóm khác thì thấy toàn dân guitar, mỗi đứa mang một chiếc đàn đến, đàn hát cho đên khuya. Mà tụi bên này rất nhiều đứa biết chơi các nhạc cụ khác nhau. Chính vì vậy mà cứ vào lễ hội âm nhạc hàng năm, dọc trên các con đường là vô số các ca sĩ, nhạc sĩ tự biên, tự diễn…rất say mê…Mình đã từng nhận thấy, tụi nó ham tự vận động thể thao, ham tự chơi nhạc cụ.. đến độ quên việc thần tượng người khác là cái gì. Sân vận động lớn nhất Grenoble thấy khi nào cũng vắng vẻ, từ hơn hai năm mình ở đây mà chưa bao giờ mình đi qua đó lại thấy có trận đấu gì ở bên trong !

Hôm qua lại được thử thêm một loại bia mới màu xanh, uống rất ngon, tưởng rất nhẹ, uống hơi nhiều xí, thế là đầu ốc cứ xoay xoay…

Có bạn đã mang bi sắt "Pétanique" để chơi, nhưng rồi mọi người lại quyết định chơi bài tên là "Saboteur". Một trò chơi với hai đội, một đội tìm vàng và một đội ngăn cản kẻ tìm vàng. Một trò chơi rất vui. Mình đã từng tròn xeo mắt khi thấy tụi bạn trên labo hàng ngày rủ nhau chơi đủ các thể loại bài khác nhau, có nhiều kiểu bài và luật của nó rất khác nhau. Như bài "Uno" mình đã từng chơi và đã phải hét toáng lên rất nhiều lần vì tính gay cấn của nó….Mình lại nhớ quảng thời gian hơn 2 tuần ngắn ngủi mình ở nhà hè năm ngoái. Kỉ niệm nhớ nhất có lẽ là một tối, cả nhà quyết định chơi bài ăn tiền, đã lâu rồi, cả nhà mình không chơi trò chơi chung nào như thế. Đúng là chỉ có chơi những trò chơi chung thế mới là cơ hội tuyệt vời mang đến những tiếng cười trong veo, bất ngờ đến kì lạ.

Nhìn ra xung quanh, khi trời đã tối, vẫn còn rất nhiều nhóm vui chơi vui vẻ trong công viên…Một cảm giác yên bình vô cùng. Mình đã nghĩ, hơn năm nữa, mình sẽ rời nơi đây…Tụi nó, những con người may mắn sẽ tiếp tục sống cuộc sống hồn nhiên, yên bình như thế, biết cách làm việc, vui chơi, du lịch, tận hưởng cuộc sống như thế….Và nếu có nơi nào xảy ra xung đột, thì tụi nó sẽ nghĩ, « ôi một lũ điên rồ, hoang dại » và tụi nó sẽ tiếp tục cuộc sống hàng ngày của tụi nó như thế
Mình tin rằng, từ khi châu Âu tạo nên khối liên minh châu Âu, thì nguy cơ chiến tranh xảy ra ở châu Âu giờ là rất rất thấp…và họ sẽ có điều kiện để hoàn thiện chất lượng cuộc sống của người dân hàng ngày….

 Chỉ cần bay 12 tiếng đồng hồ, trở về bên kia địa cầu, lại là một cuộc sống khác….Dù cuộc sống ở đó còn quá nhiều điều bất cập...và còn phải thay đổi cách tư duy và hành động của từng cá nhân rất nhiều thì mới có thể một ngày có một chất lượng sống tương đương như vậy.

Nhưng dù cuộc sống ở đó còn nhiều bất cập thế nào, thì mình vẫn yêu đến lạ kì, vì toàn bộ trái tim minh đều hướng về đó. Có nhiều khi đi chơi hay nói chuyện với bạn Pháp mà tâm hồn mình thì lại đang hướng về nơi đó...Bởi, đôi khi bạn yêu chỉ biết mình yêu mà chẳng biết lí do là từ đâu !!

,   

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire