vendredi 15 septembre 2017

Review sách "Khi hơi thở hóa thinh không" của bác sĩ Paul

Khi bắt đầu xuống bệnh viện làm, tiếp xúc với bác sĩ, điều dưỡng, bệnh nhân nhiều hơn một xí. Mình hiểu hơn xí về những vất vả của cái từ đơn giản "làm lâm sàng". Có một số những lùng xùng trong ngành y - dược trên báo chí là hợp lý, nhưng có vô số những lùng xùng được báo chí khai thác theo chiều hướng câu view hơn là muốn "phản ánh sự thật khách quan và cải thiện hiện tại cho tốt đẹp lên". Muốn tăng sự "thấu cảm" giữa bệnh nhân và nhân viên y tế có lẽ là mỗi bên cần ngồi xuống và đọc một quyển truyện. Mình có thể đề xuất 3 quyển của bs Nguyễn Bảo Trung (Vô Thường, Sen hay Mây). Và một quyển khác là "Khi hơi thở hóa thinh không" của một bác sĩ Paul - người Ấn Độ.

Ấn Độ là cái nôi lớn về triết học và tâm linh. Có lẽ vậy mà dường như mỗi người Ấn Độ khi nói chuyện cũng mang dáng dấp là đang chiêm nghiệm và phán quyết điều gì đó rất triết lý. Quyển sách này do một bác sĩ phẫu thuật thần kinh tài giỏi ở độ tuổi hơn 30 và ở đỉnh cao của nghề nghiệp thì phát hiện mình bị ung thư phổi. Biến cố lớn này, cùng với khát khao (chất Ấn Độ) muốn đi tìm ý nghĩa của cuộc sống cộng với tài năng viết văn của mình đã khiến Paul đã viết nên một quyển sách với nhiều câu hỏi suy tư lớn. Chương I của quyển sách kể về thời gian Paul học nội trú và là bác sĩ. Chương I lại giành kể về cuộc chiến đấu với bệnh tật với tư cách một bệnh nhân. Ở chương I, có nhiều đoạn khiến người ta phải ngỡ ngàng về sự trung thực cao độ của Paul phán xét đạo đức về cảm xúc và lí trí của một sinh viên y hay bác sĩ. Liệu sinh viên y - bác sĩ đã đối xử với "cơ thể hiến xác" như một con người hay như một công cụ để nghiên cứu? Liệu ranh giới đạo đức nào giữa chọn một chuyên ngành khó trong ngành y (vất vả, nhiều nguy cơ) và chọn một chuyên ngành an toàn và dễ thành công ? Liệu vai trò và trách nhiệm của bác sĩ đến đâu đối với bệnh nhân trước ngưỡng cửa cái chết ? Bác sĩ đã suy tư thế nào về những sai sót chuyên môn của mình ? Mối quan hệ bệnh nhân - bác sĩ đã thay đổi "nhân tính và nhận diện cá nhân" của mỗi bên như thế nào ? .....
Chương II là những nỗ lực đi tìm câu trả lời cho câu hỏi: nếu bạn biết đằng nào bạn cũng chết, nhưng bạn không biết khi nào điều đó sẽ đến, bạn không rõ mình còn bao nhiêu thời gian, bạn sẽ chọn dùng thời gian đó để sống thế nào ? Bạn quan niệm thế nào về ý nghĩa của đời mình, của mỗi ngày trôi qua. Paul đã nhận ra rằng, có những lúc Paul có cảm giác thời gian "đứng" ( dừng trôi) - khái niệm thời gian không tồn tại: đó là khi Paul ở phòng mổ phải tập trung cao độ hoặc khi Paul nằm trên giường bệnh và làm những việc-nhàm-chán-một-cách-khó-khăn. Nhưng có sự khác nhau rất lớn giữa 2 trường hợp: một bên Paul biết ý nghĩa của việc mình đang làm (thời gian chết nhưng mình đang sống vì hiểu ý nghĩa của những việc mình đang làm) còn một bên thì không (thời gian trôi, mình vẫn sống mà như đã chết). Sau những loay hoay giữa chọn tin theo những con số thống kê hay nuôi "hy vọng". Paul đã cùng vợ làm một số điều kỳ diệu cho khoảng thời gian ngắn ngủi còn lại: trở lại phẫu thuật, hàn gắn vết nứt hôn nhân, sinh một đứa con bằng phương pháp thụ tinh nhân tạo và....viết một quyển sách "Khi hơi thở hóa thinh không".

Những review bên lề của quyển sách:
- Lời "Đề tựa" của Abraham không hay. Có lẽ người đọc nên giở ngay đến trang 18 để đọc ngay những gì Paul viết.
- "Lời bạt" của Lucy (vợ Paul) cuối quyển sách là những chia sẽ rất cảm động và đầy những chiêm nghiệm lớn từ một người đồng hành can đảm đã cùng Paul đi qua những tháng ngày khó khăn nhất. Khi đọc "Lời bạt", mình còn có cảm giác nó còn hay hơn những gì Paul viết trước đó, hoặc ít nhất nó giúp người đọc kết nối với một-Paul-khác, một-Paul-tiếp-nối.
- Người dịch: chất lượng dịch thuật của quyển sách có vấn đề. Rất nhiều sạn (dịch lủng củng - tối nghĩa). Dường như quyển sách dịch không được hiệu đính bởi một người trong ngành y. Nội lực ngôn ngữ và sự chuyên tâm của người dịch trong cuốn sách là đáng bị nghi ngờ. Ước vọng xuất bản một quyển sách "tiệm cận với sự hoàn hảo" như triết lý của Paul đã bị nhà xuất bản sách Việt Nam xem nhẹ. Một sự thất vọng và buồn cho Paul và cho bản thân mình.

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire