Một bài thơ một anh học trò cũ làm tăng Cô!
"CÔ ƠI"
Sáng nay nhận một tin buồn
Một người nằm xuống , lệ tuôn hai hàng
Ông Trời sao quá bẻ bàng
Lá xanh rụng xuống lá vàng trên cây
Có ai không muốn sum vầy
Vợ chồng con cái đong đầy bên nhau
Bỗng nhiên hóa một nổi đau
Một người đang sống bên nhau , lìa trần
Hỡi Cô ăn ở hiền lành
Công dung ngôn hạnh sao thành vô vi
Sao cô đành nỡ ra đi
Để Thầy côi cút xuân thì chưa sang
Tình chàng nghĩa thiếp vương mang
Sao Cô bỏ lở vội vàng chia xa
“Xưa nay con cái nuôi cha
Cũng không chu đáo bằng bà nuôi ông”
Đời người sắc sắc không không
Trăm năm thì ngắn , ngày mong thì dài
Cô người phụ nữ đa tài
Trong nhà cũng trọn , việc ngoài cũng xong
Trách Trời sao quá bất công
Không cho Cô sống bên chồng bên con
Thôi thì Tạo hóa xoay tròn
Cho Cô nằm xuống để còn nghĩ ngơi
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire