Ở
đây, bảo tàng nhiều kinh khủng, ngoài chục cái bảo tàng chính thống của
thành phố ra, đi thăm địa điểm du lịch nào như hồ sinh cảnh, lâu đài,
địa điểm lịch sử...chổ đó lại có riêng một bảo tàng nhỏ để giới thiệu nơi đó.
Hình thức và cách bày trí, truyền tải thông tin của bảo tàng cũng rất
phong phú: từ ảnh, đến các video ngắn, có thiết bị thuyết minh cá nhân,
mỗi người tự ần nút để nghe như một chiếc điện thoại ấy, nên mọi người
cứ lặng lẽ bước đi theo dòng người mà không gây ồn ào cho xung quanh, có
phòng giành riêng cho trẻ con chơi để cảm thụ thông tin phù hợp với lứa
tuổi của chúng....
Lúc đầu, nó cũng thấy đi thăm bảo tàng là cái
chán nhất trên đời, trong khi người ta đi chậm rãi để nhìn ngắm, để lắng
nghe, để chia sẻ, bàn luận với nhau....thì nó lướt vèo cái là xong
chuyến đi thăm bảo tàng. Nhưng do tình thế bắt buộc, tại tụi bạn nó hay
người Pháp rất hay đi bảo tàng, mà nó thì không thể từ chối được, sau
quá nhiều lần lẻo đẻo đi thăm các bảo tàng, giờ nó lại trở nên thích thú
mỗi khi đi thăm bảo tàng nào đó.
Nó cũng chẳng hiểu được nhiều vì
vốn tiếng Pháp của nó có hạn, nhưng điều nó cảm nhận rõ nhất là: bảo
tàng là cách người ta khơi gợi trí tò mò, và trưng bày khả năng sáng
tạo, sự phong phú, đa chiều của cuộc sống để nhìn ngắm, lắng nghe, chiêm
nghiệm.
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire