Đạo văn từ status của bác NB Châu:)
1. Liệt sĩ vô danh là một khái
niệm, nó đại diện cho những cái chết không xác định rõ danh tính vì tổ
quốc. Nếu xã hội luôn có khẩu hiệu ghi nhớ chung chung mọi cái chết
không xác định rõ danh tính vì tổ quốc là liệt sĩ vô danh, thì cũng đã
đến lúc cần ghi nhớ tính cá nhân/tính thân phận/tính con người cá thể
của mỗi liệt sĩ vô danh.
2. Nếu thực sự có thành tâm hoà giải dân tộc, và cần bắt đầu từ đâu đó, thì nên bắt đầu bằng việc hòa giải với
chính mình, và sau đó là nghiêng mình trước những cái chết vô danh. Thứ
nhất, đây là hành động tự nó tải một ý nghĩa nhân văn to lớn. Thứ hai,
nếu chưa hoà giải với chính mình, sau là với người chết thì rất khó hoà
giải với người sống.
3. Phần lớn những đau khổ trong cuộc sống hiện
tại của bạn là do bạn (vô thức hay hữu thức) đã luân chuyển y nguyên
hoặc thậm chí thêm thắt những đau khổ của những người vô danh chết trận
cách đây hơn 40 năm gây ra. Đó là một dòng chảy từ quá khứ, đến hiện
tại. Nhưng bạn hoàn toàn có khả năng chuyển hóa nó: chuyển hóa lòng hận
thù (với người chết và cả với người sống) thành tình yêu và sự kết nối.
Chính bạn sẽ là nhân tố quyết định có cho phép dòng chảy hận thù đó chảy
qua bạn và truyền tiếp cho các thế hệ tiếp theo hay không?
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire