Hôm qua được
mấy em gái dễ thương tặng món quà ý nghĩa nhân Noel là đi xem bộ phim 3D "Gods and Kings". Một bộ phim cảnh với cảnh quay hoành tráng, hóa trang chuyên nghiệp và cốt
truyện xoáy sâu trả lời các câu hỏi quan trọng sau: "Thượng đế có tồn tại ?
Quyền lực của con người và Thượng đế ai thắng ? Bản chất sâu xa của các cuộc
chiến là gì ? Liệu cuộc chiến giữa người và người là cuộc chiến có thực và là cách
thức duy nhất giải quyết xung đột ?", "Khi nào thì một cá nhân rời xa
gia đình, hi sinh gia đình để cống hiến và bảo vệ những người yếu thế khác ? Sự
lựa chọn đó có hợp lý ? Hạnh phúc đích thực là hạnh phúc bên một gia đình nhỏ
hay hi sinh hạnh phúc của một gia đình nhỏ để dấn thân vì một hạnh phúc của đám
đông ?". Nhà làm phim đã đưa ra một câu trả lời cho những câu hỏi quan trọng
đó qua bộ phim, một câu trả lời hay, nhiều màu sắc, đa nghĩa, nhiều tầng lớp, và
mình không tin mỗi người sẽ nhận ra thông điệp đó giống nhau. Nhưng mình tin chắc
bộ phim buộc người xem sửng sốt trước những câu hỏi quá lớn đó, trước câu trả lời
"tạm thời" của bộ phim và thảng thốt đi tìm câu trả lời cho cá nhân.
Mình chỉ
ghi lại đây câu trả lời hiện tại của mình qua những gì hiện tại mình cảm nhận +
thông điệp của bộ phim:
Thượng đế có
tồn tại hay không ? Từ nhỏ đến lớn mình luôn tin vào một thế lực siêu hình nào đó,
nhưng chỉ là không biết nó là gì mà thôi. Nó có thể là Bụt của đạo Phật, Jesus
của Đạo thiên chúa hay quy luật tự nhiên của vạn vật. Nhưng mình tin ở sức mạnh
tâm thần và sức mạnh tâm linh. Như trong cuốn "Hành trình về phương Đông"
có những thông tin cũng được bộ phim bàn đến như: sẽ có một lúc bạn nhận ra sứ
mạnh của cá nhân, có một lúc bạn đọc được, diễn giải được những tin nhắn mà "thượng
đế của bạn" gửi cho bạn. Những tin nhắn đó vẫn được gửi hàng ngày, mọi nơi như sóng điện
thoại có mọi nơi, nhưng chỉ những ai có cùng tần số thì sẽ bắt được sóng và giải
mã được nó. Như nhân vật chính trong phim là người duy nhất "giao lưu"
được với "Thượng đế của mình". Câu trả lời có lẽ là "Thượng đế có tồn tại
nhưng thượng đế tồn tại ở đâu, như thế nào thì đó lại là câu trả lời của mỗi cá
nhân".
Quyền lực của
con người và Thượng đế ai thắng ? Bộ phim cũng gửi đến thông điệp sâu sắc như bộ
phim "Đến thượng đế cũng phải cười". Con người càng nghĩ mình hiểu biết,
mạnh mẽ nhờ kiến thức, khoa học bao nhiêu, có thể chinh phục được thiên nhiên
bao nhiêu thì con người càng nhận ra con người cũng chỉ là một phần, một bộ phận
vận hành theo một quy luật chung trong một hệ thống khổng lồ. Ví dụ như giới y
học vỗ ngực vì những phát minh tìm ra thuốc ung thư mới nhưng lại thất vọng trước
hàng loạt các bệnh mới xuất hiện. Đó dường như là một cuộc chạy đua với cái bóng
của mình. Con người càng chạy, cái bóng càng chạy nhanh hơn. Và chỉ khi con người
ngừng chạy, tự khắc cái bóng sẽ đứng im. Điều này không đồng nghĩa
là khuyên người ta không chạy nữa. Nếu không chạy thì thế giới hôm nay đã không
có iphone, xe hơi, máy bay để cưỡi; nhưng điều đó có nghĩa là bạn chạy để chiến
thắng cái bóng của chính mình, để khám phá chính mình chứ không phải chạy để hơn
thua với người khác. Bạn "đồng hành chạy" chứ không phải "chạy vì
cạnh tranh".
Bản chất sâu
xa của các cuộc chiến là gì ? Bộ phim có hai nhân vật đối kháng về niềm tin, quyền
lực và lãnh đạo hai "đám đông" khác nhau. Điều thú vị đầu tiên là sự
hoán đổi về ranh giới "đồng minh" và "kẻ thù". Lúc đầu hai nhận vật cùng một phe và
là đồng minh, nhưng rồi một bí mật được mở ra và hai nhân vật trở thành "kẻ
thù". Như vậy ranh giới "đồng minh" và "kẻ thù" bị hoán
đổi sau một tích tắc. Vì vậy hãy cẩn thận với những ai bạn cho là "kẻ thù"
hay "đồng minh" hiện tại. Vì tất cả sẽ thay đổi theo thời gian. Điều
thú vị thứ hai là bộ phim đưa ra những dạng chiến tranh khác nhau: sau khi cuộc
chiến giữa hai đám đông chỉ đem lại cái chết tràn lan ở cả hai phe. Một thủ lĩnh
đã nhận ra có điều gì đó không ổn. Cách thức giải quyết xung đột bằng bạo lực chỉ
đem lại đau thương cho cả hai đám đông. Và một thủ lĩnh với sự hướng dẫn của
"thượng đế của mình" đã đứng yên, bất động, không phản kháng bằng bạo lực nữa, mà để
một bàn tay vô hình của "thượng đế" can thiệp. Câu trả lời là bản chất
của mọi cuộc chiến không phải là cuộc
chiến giữa cá nhân này với cá nhân khác, giữa đám đông này và đám đông khác. Mà
là cuộc chiến tranh giữa mỗi cá nhân và "thượng đế" của mình.
"Khi nào
thì một cá nhân rời xa gia đình, hi sinh gia đình để cống hiến và bảo vệ những
người yếu thế khác ? Sự lựa chọn đó có hợp lý ? Hạnh phúc đích thực là hạnh phúc
bên một gia đình nhỏ hay hi sinh hạnh phúc của một gia đình nhỏ để dấn thân vì
một hạnh phúc của đám đông ?". Kết thúc bộ phim là câu trả lời ngắn gọn
cho câu hỏi trên. Bạn đến thế giới này để tìm ra một người đồng hành để bạn học
cách dung hòa cái tôi, cái chúng ta. Một người không biết lo cho bản thân, không
đem lại hạnh phúc, bình an cho gia đình nhỏ của mình thì không thể mang cái gì
tốt đẹp để mà cống hiến cho "đám đông". Như mỗi cái cây, tập trung sống,
vươn mình lên với mặt trời và không bao giờ làm phương hại lên cái cây khác, sẽ
tạo nên một thế giới yên bình như loài cây. Sẽ có rất nhiều người nhân danh vì những
mỹ từ như "phát triển", "thành công" để gieo rắc "cạnh
tranh", "hoài nghi" và "sợ hãi" cho người khác. Bất cứ học thuyết
nào nếu không mang lại những cảm nhận tích cực cho cá nhân bạn ở giây phút hiện
tại, học thuyết đó đều ẩn chứa nguy cơ sai lầm!
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire