Giá như…!
Từ
một biến cố phải tạm biệt một người đồng nghiệp trẻ, lanh lợi, vui vẻ, cá tính
khiến mình suy nghĩ nhiều về nhiều việc.
Khi
một chuyện đau buồn xảy ra, người ta hay cố gắng đi tìm nguyên do vì sao nên nổi
với các điệp khúc “Giá như….”.
1. Rượu:
giá như để thiết đãi thợ nề xây nhà người ta không buộc phải uống. Người ta có
thể nhâm nhi ly rượu vang nhỏ, độ nhẹ và bàn chuyện thiết kế, kết cấu vững chắc
của ngôi nhà và cuộc đời.
3. Văn hóa gọi cấp cứu:
Giá như người cùng gây ra tai nạn hay người đi đường, người xung quanh khi phát
hiện nạn nhân của vụ tai nạn có kĩ năng ngay là gọi xe cấp cứu (số điện thoại
là 115) hay taxi để đưa ngay anh đến bệnh viện thì sẽ kịp cứu anh ?
4. Văn hóa sợ xui:
Giá như anh taxi gần đó không sợ bị xui khi vận chuyển anh thì anh sẽ đến BV
nhanh hơn?
5. Trời nắng gắt:
Giá như tai nạn không xảy ra vào thời điểm quá trưa, nắng gắt như thế? Sao thời
tiết dạo này biến đối gay gắt như thế ?
6. Khúc cua nguy hiểm:
Giá như ngã giao nhau đó được thiết kế lại sao cho an toàn hơn: không bị khuất
tầm nhìn, đường kẻ vạch trên đường hợp lý hơn….?
……
Còn
có bao nhiêu điều “Giá như…” như thế nữa nảy ra trong đầu chỉ với mong muốn đảo
ngược sự thật hôm nay.
Giá
như có cơ hội được chuyện trò với Anh nhiều hơn…
Hôm
trước ở chùa Từ Hiếu, có một cô bạn hỏi Thầy: “Làm sao con có thể giúp xoa dịu
nỗi đau của một người bạn gái của con khi mất đi chồng bạn ấy?”. Thầy trả lời: “Khi
nỗi đau lớn quá ngôn từ cũng trở nên bất lực. Con chỉ có thể bày tỏ bằng chính
sự có mặt của con giành cho họ, dùng năng lượng chánh niệm của con, của tăng
thân để hỗ trợ người ấy mà thôi. Và để cho người ấy thời gian. Nỗi đau đó chỉ
có thể là người trong cuộc mới thấu hiểu hết và tự họ phải vượt qua.”
Lông vũ
Được
mất chỉ trong chớp mắt
Ly
biệt chỉ trong một sát na
Bình
tâm em cầu nguyện
Anh
và gia đình cố gắng vượt qua!
Tận
cùng của nỗi đau là giải thoát
Cạn
cùng của nước mắt là bình yên
Thời
gian trôi, tâm chuyển hóa
Nhìn
cuộc đời sâu sắc hơn.
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire